"Nói dối là một việc rất đáng ghét. Có thể nói, dối trá và im lặng là hai tội ác khủng khiếp đang hoành hành tràn lan trong xã hội con người hiện đại. Thực tế chúng ta rất hay nói dối, và liên tục im lặng.
Tuy nhiên, nếu chúng ta nói quanh năm, và giả sử chỉ nói toàn sự thât, thì có lẽ giá trị của sự thật cũng sẽ chẳng còn."
*
"Em hỏi anh một chuyện được không?"
"Tại sao con người lại chết?"
"Vì chúng ta phải tiến hóa. Do mỗi cá thể không thể chịu được năng lượng của tiến hóa nên phải chuyển giao thế hệ. Tất nhiên, đây cũng chỉ là một thuyết mà thôi."
"Bây giờ con người vẫn đang tiến hóa à?"
"Có chứ, từng chút một."
"Tại sao chúng ta lại tiến hóa?"
"Về điều này cũng có rất nhiều ý kiến. Thế nhưng duy một chuyện có thể chắc chắn là bản thân vũ trụ đang tiến hóa. Dù không xét đến chuyện có theo một phương hướng nào, hay có ý chí nào can thiệp vào việc này hay không, thì vũ trụ vẫn đang tiến hóa và rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của vũ trụ thôi." Tôi đặt ly whisky xuống và châm điếu thuốc.
"Về điều này cũng có rất nhiều ý kiến. Thế nhưng duy một chuyện có thể chắc chắn là bản thân vũ trụ đang tiến hóa. Dù không xét đến chuyện có theo một phương hướng nào, hay có ý chí nào can thiệp vào việc này hay không, thì vũ trụ vẫn đang tiến hóa và rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của vũ trụ thôi." Tôi đặt ly whisky xuống và châm điếu thuốc.
"Không ai biết năng lượng đó đến từ đâu."
"Vậy ư?"
"Ừm."
Cô dùng đầu ngón tay khuấy khuấy viên đá trong ly và nhìn chăm chăm tấm khăn trải bàn màu trắng.
"Này, em chết rồi, một trăm năm sau chắc chẳng ai còn nhớ đến sự tồn tại của em đâu nhỉ?"
"Có lẽ vậy." Tôi nói.
***
Nhận xét
Đăng nhận xét